Cứ việc cả nhà Đan Niên muôn vàn khinh thường phỉ nhổ cha Tiểu Thạch Thẩm Lập Phong, nhưng không được mấy ngày sau, trong nhà Tiểu Thạch vẫn tổ chức hỉ sự, thổi sáo đánh trống vô cùng náo nhiệt. 
Chỉ là không thấy tân nương tử khoác khăn voan đỏ đến, ngay cả nghi thức hôn lễ đều tiến hành ở nhà Tiết lão gia, cũng coi như đã chứng thực chuyện cha Tiểu Thạch “ở rể”. 
Bất quá, điều này không chút nào ảnh hưởng đến tâm tình của người nhà Tiểu Thạch. Bọn họ thậm chỉ còn mở tiệc vài ngày, chỉ cần là đến chúc mừng, mặc kệ có tặng tiền lễ hay không, đều được mời vào ăn tiệc. Bọn nhỏ thì được mỗi đứa một cái bánh mì trắng lớn, phần thân xẻ dọc, bên trong có một khối thịt nướng vừa lớn vừa nhiều dầu. 
Cả nhà Đan Niên đều ngồi yên ở trong nhà không ra, dù là vậy, tiếng kèn trống vang trời kia vẫn vang đến tận đây, nghe được rõ ràng rành mạch. 
Sau giờ ăn cơm trưa là thời điểm tốt để la cà, Trương thị mỗi tay dắt một đứa nhỏ đến nhà Đan Niên. 
Bé Mập ăn thịt nướng, trên mặt trên tay đều là dầu sáng bóng, thấy Đan Niên liền hì hì cười, thuận tiện oạch một cái, hút nước mũi đã chảy lòng thòng tới miệng trở về. Đan Niên ghê tởm, dùng sức nghiêng đầu nhìn chỗ khác, không thèm ngó hắn nữa. 
“Tẩu tử, sao ngươi không dẫn đứa nhỏ đi ăn tiệc rượu? Ngươi không thấy đồ ăn trên bàn tiệc thượng kia đâu, chậc chậc!” Trương thị lau khóe miệng, “Ta thấy, Lập Phong lần này rất phát 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dan-hoa/409857/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.