Đỗ Minh Trà đang đứng ở một không gian tràn ngập màu xanh, ánh mặt trời chiếu lên tóc cô những viền vàng mờ nhạt. Tóc của cô cũng không phải là màu đen tuyền mà được điểm lên màu nâu tự nhiên. Làn da trắng như tuyết, bên trên chiếc khẩu trang xanh da trời to bự là đôi mắt dịu dàng bình tĩnh, con ngươi với màu tóc tương đồng, đều là nâu đậm.
Không phải là các vệt màu đen, trắng, xám đơn thuần. Đó là đôi mắt có màu sắc.
Người đàn ông ngồi dậy, nhẹ nhàng đặt quyển sách trong tay lên bàn, ngón tay trắng nõn mảnh khảnh, trên đốt ngón tay có chỗ hơi đỏ, là do lúc ngủ không cẩn thận đè lên.
Ánh sáng chiếu ngược khiến tầm nhìn của anh mờ mịt.
Đỗ Minh Trà nhìn quyển sách trong tay anh, hơi do dự hỏi: “Thầy Hoài?”
Hai giây sau, Đỗ Minh Trà mới nghe được giọng nói của anh, chín chắn và bình tĩnh.
“Cô là gia sư mới của Nhạc Nhạc à?”
“Vâng, là gia sư dạy tiếng Pháp.” Đỗ Minh Trà tự giới thiệu: “Tôi họ Đỗ, Đỗ Minh Trà. Đỗ trong Đỗ Phủ, Minh Trà trong trà búp Minh Tiền tỉnh Long Tĩnh.”
Không biết có phải do ảo giác của cô không, lúc nghe cô nói ra cái tên, ánh mắt người đàn ông trùng xuống một chút, nụ cười ban nãy cũng dần biến mất.
Môi mỏng mím chặt, anh nhìn hướng về tầm mắt của Đỗ Minh Trà rất phức tạp, giống như là đang nhìn... Hạc Đỉnh Hồng.
Thuốc độc trí mạng.
Bầu không khí rơi vào im lặng.
Bỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-trong-tay-kich-ban-nu-chinh-sung-van/3398223/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.