Nhưng tôi thật sự đã quên, hắn là ác ma, sao có thể dễ dàng buông tha cho tôi?
Ngay lúc tôi đang hưng trí bừng bừng nhìn khắp xung quanh “lâu đài” xinh đẹp này, ác ma bỗng hướng về phía tôi vươn “móng vuốt” tới, thực hiện lời hứa hẹn…tốt đẹp hắn vừa nói!
“Diệp Sương Phi!” Tôi thật sự rất bội phục Đường Diệc Diễm có thể ngồi giữa đám mỹ nữ kia mà còn ngẩng đầu “quan tâm” tới tôi một chút.
“Diệp Sương Phi!” Hắn lại gọi, vỗ vỗ vị trí ngay bên cạnh hắn, những người đẹp đang gần như dính trên người hắn bắt đầu bắn những ánh mắt không mấy thiện cảm về phía tôi, tôi mím môi do dự, vẫn là nhận mệnh mà ngồi bên người Đường Diệc Diễm. Vừa ngồi xuống, Đường Diệc Diễm bèn ôm chầm lấy đầu vai của tôi, vô cùng thân thiết khẽ hôn lên tai tôi một cái. Người khác thì thấy mềm nhẹ, săn sóc, nhưng chỉ có tôi mới biết, hắn dùng âm lượng đủ để hai chúng tôi nghe được, nói: “Diệp Sương Phi, chờ trừng phạt đi!”
Trừng phạt? Hắn muốn như thế nào? Muốn làm gì? Thân mình tôi cứng đờ, thậm chí không dám nhìn hắn, chỉ cảm thấy bàn tay Đường Diệc Diễm đặt trên người tôi khẽ buông, thân mình nặng nề dựa vào lưng ghế, mang theo tiếng cười trầm thấp.
“Được rồi, mọi người, trò chơi bắt đầu!” Giọng nói của Đường Diệc Diễm vang lên, thân mình cao lớn của hắn cũng đã đứng dậy, phòng khách lập tức im phăng phắc, mỗi người đều mang vẻ mỏi mắt mong chờ, chỉ có tôi lăng lăng ở đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tinh/2386968/quyen-3-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.