Cứ như vậy đi, dù sao cũng chạy không thoát, tôi cần gì phải… Tôi cắn răng nằm xuống giường, nhắm mắt lại, nhẹ nhàng thở ra, chỉ cần nhẫn nại, chỉ cần một lát thôi, tất cả sẽ chấm dứt, hoặc là sau đó, Đường Diệc Diễm sẽ nhanh chóng chán ghét tôi, vì người nhà, vì chính mình…
Nhưng… đúng vào lúc này, tiếng cười trầm thấp của hắn lại truyền đến bên tai, tôi mở mắt ra, nụ cười của Đường Diệc Diễm xuất hiện ngay trước mắt, tỏa sáng một cách kì lạ, tay hắn chuyển đến thắt lưng của tôi, động tác này làm tôi cảm giác được nhiệt độ nóng bỏng trên người hắn truyền đến một lần nữa: “Em định cứ thế này mà chết đi đấy à, bỏ mặc tất cả sao?”
Tuy rằng hình dung như vậy thực buồn cười, nhưng điều đó cũng có chút chuẩn xác. Tôi thầm tự giễu ở trong lòng, không đáp lại lời nhạo bang của Đường Diệc Diễm.
“Em là cô gái đầu tiên ở trên giường của tôi mà lại có vẻ mặt này, em làm vậy là muốn lưu lại ấn tượng sâu sắc cho tôi sao?” Bàn tay Đường Diệc Diễm vươn tới, tôi bị hắn ôm vào trong ngực, cảm giác được phía sau vang lên những tiếng xoạt xoạt, tiếp theo tôi chỉ kịp nhìn thấy hắn cởi bỏ chiếc khăn đang quấn trên người, ném xuống tấm thảm cao cấp, không gây ra một tiếng động nào!
Tim tôi đập mạnh, bản năng mách bảo tôi hãy chạy trốn khỏi nơi này, nhưng lại bị hắn ôm càng chặt, thân mình Đường Diệc Diễm từ từ ép xuống, tôi lập tức cảm giác được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tinh/2386958/quyen-3-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.