Tôithật sự không nghĩ rằng chúng tôi có thể toàn thân trở ra, hơn nữa lại còn vênhváo tự đắc đến như vậy. Sau khi nói những lời đại nghịch bất đạo, nhìn khuônmặt khiếp sợ mà trở nên vặn vẹo của mấy người đó, Đường Diệc Diễm ôm tôi, thongdong bước đi tựa nư lúc đến. Lần này, những kẻ dưới thật ra đối với chúng tôicũng nhân nhượng không ít, trên mặt còn vương lại một chút nét cười cứng ngắc,đưa tiễn chúng tôi.
Hay làngay cả họ cũng nhận ra điều gì đó?
Tôi đitheo anh, nhìn ý cười hiện rõ trên khuôn mặt anh, đắc ý, chắc chắc!
Anhcũng quay đầu nhìn tôi, dương dương tự đắc, tay buộc chặt trên đầu vai tôi,bước đi nhanh hơn.
Tráitim tôi lại trầm xuống, Đường Diệc Diễm đã muốn trả bất cứ giá nào. Tình thế bắtbuộc, không chỉ có tôi, còn cả những thứ mà anh vẫn luôn tranh thủ, quyềnthế, tài phú!
Lầnnày, anh sẽ không dễ dàng từ bỏ, anh muốn đoạt lấy, muốn nắm trong tay hếtthảy!
Đầutiên là đối phó với ông nội của mình!
“Anh đãsớm lên kế hoạch rồi phải không?” Tôi rốt cuộc cũng hiểu được sự tự tin trongmắt của anh vì sao mà có. Anh đã sớm dự mưu ổn thoả, lên kế hoạch phản khángĐường gia, khống chế toàn bộ, lật đổ Đường Triết Lý!
Mà anhnhư vậy, lại làm cho tôi cảm thấy xa lạ!
“Khôngđược đầy đủ, chỉ là em khiến cho kế hoạch tiến hành nhanh hơn mà thôi!” Anhthản nhiên nói, không có chút biểu tình đau khổ nào, tâm tình dường như cũng vôcùng tốt. “Hôm nay không lái xe nữa, chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tinh/2386870/quyen-2-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.