Sau khinghe xong câu nói cuối cùng của tôi, ông ta tức giận bỏ đi. Chú Lý trước khirời khỏi còn lo lắng liếc tôi một cái.
Tôi tấtnhiên không hề đem những lời uy hiếp đó để vào mắt, Đường Diệc Diễm đã sớm chotôi được chứng kiên sự lợi hại của gia đình hắn, có thể dùng bất cứ thủ đoạntồi tệ nào, tôi thật không nghĩ ra được chiêu mới mẻ nào nữa.
Di độngbỗng nhiên vang lên, là Việt Phong!
“Sao emlại tắt máy vậy?” Giọng nói đầy vẻ vội vàng của Việt Phong vang lên ở đầu dâybên kia.
“Máy emhết pin!” Thực ra là do Đường Diệc Diễm tắt cả nguồn điện thoại của tôi, chỉ cólúc hắn đi rồi, tôi mới dám khởi động máy.
“Hắn...có làm khó em không?”
“...Không,Việt Phong, anh thế nào, ổn chứ? Có người đến làm phiền anh sao?”
“Khôngđâu, em yên tâm... Tiểu Diệp, tất cả sắp kết thúc rồi, rất nhanh thôi…” Ngữ khícủa Việt Phong khiến tôi cảm thấy bất an.
Rốtcuộc, Việt Phong đã gạt tôi chuyện gì?
“ViệtPhong…” Tôi rất muốn hỏi cho rõ ràng, nhưng lại phát hiện chính bản thân mìnhbỗng nhiên rất sợ hãi, sợ hãi biết chuyện, sợ hãi biết ẩn tình gì đó của ViệtPhong. Cho nên tôi trốn tránh tìm ra chân tướng!
Lúcnày, dạ dày lại bắt đầu chao đảo.
“Nôn…”Cảm giác dạ dày co thắt đau đớn lúc trước dường như đã trở lại, tôi vội vànglấy tay che miệng.
“TiểuDiệp, em sao vậy?”
“Không...Không.. Việt Phong, em sẽ gọi điện thoại cho anh sau!” Vừa dứt lời, tôi vộivàng dập máy, chạy nhanh tới toilet, ghé vào bồn. Sau khi nôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tinh/2386811/quyen-1-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.