Nhữngbữa tiệc trong xã hội thượng lưu, tôi ít nhiều cũng đã được thấy trên ti vi. Sahoa, xa xỉ, toàn nhân vật có tiếng tăm, những quý bà với đủ kiểu quần áo, trangsức lấp lánh, và cũng chẳng thiếu những quý ông phong lưu phóng khoáng...
Nhưngđược tận mắt chứng kiến lại là một loại cảm giác khác, hưng phấn, khẩn trương,bối rối, bất an…
Tôisống chết nắm chặt tay lại, lòng bàn tay không ngừng chảy mồ hôi, trong đầu làmột mảnh đục ngầu, bộ lễ phục mềm mại như tơ trên người cũng không thể giảm bớtsự mờ mịt trong lòng tôi.
ĐườngDiệc Diễm mặc một bộ âu phục được thiết kế khá kiểu cách đứng bên cạnh tôi. Bốnphía xung quanh chúng tôi đều là một đám người nịnh hót, cúi đầu khom lưng, tấtcả chỉ bởi vì đứng cạnh tôi là một người đàn ông tài phú đầy mình. Ánh sáng từmáy ảnh đang không ngừng loé ra, đây là một bữa tiệc cho phép giới truyền thôngtiến vào phỏng vấn sau phần khai mạc.
Đến đâytôi mới biết được, công ti con của Đường thị muốn mở một khách sạn năm sao caocấp tại thành phố này, hôm nay chính là vì muốn tuyên bố với giới truyền thông,mà Đường Diệc Diễm lại chọn đúng ngày này mang tôi xuất hiện.
Tôi khóchịu lảng tránh những ánh đèn nhấp nháy phát ra từ máy ảnh, cố ý thu người lại,nhưng thân mình lại bị Đường Diệc Diễm gắt gao ôm vào trong lòng. Nhìn nhữngánh mắt kinh ngạc kia, tôi cũng vô lực đi thanh minh. Hắn cuồng vọng tuyên bốquyền sở hữu đối với tôi, ác ý muốn cho mỗi một người ở đây đều phải dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tinh/2386807/quyen-1-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.