“Đi rangoài! Đi ra ngoài!” Tiếng ồm ồm của người đàn ông đang rít gào bên tai tôi.Hơi thở nóng bỏng phả trên mặt tôi.
Tôi cảmgiác được một chút lạnh lẽo ở cổ, có cái gì đó chậm rãi chảy xuống mangtheo cảm giác đau đớn, nhưng vẫn không bằng nỗi đau như có ngàn vạn vết dao cứavào tim. Tôi chết lặng, từ từ nhắm hai mắt lại, không khóc nháo, không kêu gào,để mặc người đàn ông phía sau mình điên cuồng bóp chặt bả vai, một tay khác củahắn cầm dao kề sát cổ tôi. Máu dọc theo lưỡi dao lạnh lẽo chảy dài, rồi lạitheo tay hắn từng giọt từng giọt rơi xuống…
Cho dùbây giờ hắn không giết tôi, thì không lâu nữa tôi cũng sẽ chết vì bị mất quánhiều máu, hoặc là, hắn chỉ cần cử động một chút, trực tiếp cắt vào động mạchcổ của tôi, tôi sẽ chết càng nhanh hơn.
Để tôiđược giải thoát, để linh hồn tôi có thể bình yên!
Tôi bấtcần, lạnh lùng nhìn đám người đang kinh sợ ở trước mặt. Họ nhìn tôi bằng sựthương cảm, muốn tới gần, muốn khuyên can, rồi cả lo âu, kinh hãi. Những biểutình đó lần lượt xuất hiện trên mặt họ.
Nhưnghọ không dám hành động thiếu suy nghĩ. Bởi vì người đàn ông đang kèm chặt bênngười tôi là kẻ điên. Trong mắt hắn luôn ánh lên cái nhìn của người tâm thần,nói năng lộn xộn, một kẻ điên thực sự!
“Tuyệtđối đừng làm thế, anh bình tĩnh một chút, anh nhìn cho kĩ, cô ấy không phải làngười anh muốn tìm sao, từ từ nào!” Vị bác sĩ mặc áo blouse trắng cẩn thận dỗdành, ý đồ muốn lừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tinh/2386756/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.