01
Nhật ký của Tô Cẩm Thượng
Tôi luôn là niềm tự hào của bố mẹ, là học sinh giỏi trong mắt người thân.
Mẹ tôi thích sĩ diện, thế nên rất hay đáp ứng yêu cầu của họ hàng.
Khi nhà có khách, bà ấy luôn yêu cầu tôi đánh đàn, hoặc hát một bài hát, thậm chí là nhảy cho mọi người xem.
Trong tiếng vỗ tay giả tạo của họ hàng, mẹ tôi rất vui vẻ, còn tôi thì thấy mình như thằng hề.
Tôi chưa bao giờ tin rằng bố mẹ của những đứa trẻ khác sẽ chân thành đánh giá cao sự xuất sắc của tôi.
Mỗi lần tôi biểu diễn như ca kỹ cho khách xem, tôi cảm thấy bất lực và ghen tị với em gái mình.
Em ấy có thể không cố kỵ gì mà phát cáu, có thể cố tình làm rơi tách trà.
Nếu bất kỳ người họ hàng nào nói chuyện không xuôi tai, em ấy sẽ trực tiếp đổ trà vào những người đó.
Em ấy rất thông minh, nhìn như là không cẩn thận.
Mặc dù bị mẹ mắng nhưng em ấy có thể trốn đi và không phải đối mặt với những người họ hàng này.
Tôi không dám.
Trong mắt họ hàng, tôi là một cô gái ngoan, tôi nên hiểu biết sách vở lễ nghĩa, phải có phong thái thục nữ.
Vì vậy, tôi chỉ biết mỉm cười và đáp lại những câu hỏi lịch sự hay bất lịch sự của họ hàng.
Nhưng trong tim tôi rất phiền, càng ngày càng cảm thấy cuộc sống như vậy thật vô nghĩa.
Tôi đã nhiều lần muốn từ chối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-thuong-thien-hoa/2738175/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.