Trước mắt chỉ có một mảnh trắng xoa, Trương Kiên Tuấn cô độc bước đi trong màn sương trắng, cứ đi như thế, cảnh tượng trước mắt cũng chỉ như nhau, trong lòng Trương Kiên Tuấn bắt đầu hoảng hốt, dừng chân đứng nguyên tại chỗ, cất tiếng hỏi trong màn sương trắng dày đặc.
“Có ai không? Ở đây có ai không?” Trực giác Trương Kiên Tuấn mách bảo có người đang đứng trong màn sương ấy.
Tròng màn sương ấy truyền đến một tiếng thở dài, phảng phất giống như một đoạn phim đang chiếu, xa xa có một bóng trắng khổng lồ cách Trương Kiên Tuấn càng ngày càng gần, đến khi bóng trắng ấy cho phép Trương Kiên Tuấn có thể nhìn rõ ràng, cảnh tượng trước mắt lại lặng yên bất động.
“Ngươi là ai?” Bóng trắng này thon dài gầy yếu, đứng thẳng đưa lưng về phía Trương Kiên Tuấn, cậu thật sự không thể nhận ra đó là ai.
Bóng trắng không lên tiếng, chỉ lại phát ra một tiếng thở dài, từ từ xoay mặt đối diện với Trương Kiên Tuấn.
Khi Trương Kiên Tuấn thấy đượng khuôn mặt của bóng trắng, hoảng hồn kêu lên thất thanh: “Là cậu! Hoa Phẩm Tố!”
Trương Kiên Tuấn luôn luôn làm bạn cùng lớp với Hoa Phẩm Tố cho đến hết năm lớp sáu cuối tiểu học, sau khi tốt nghiệp tiểu học, Hoa Phẩm Tố theo người nhà chuyển đi, từ đó về sau Trương Kiên Tuấn cũng chưa bao giờ gặp lại Hoa Phẩm Tố, nhưng đây lại là khuôn mặt Hoa Phẩm Tố, cho dù dáng vẻ Hoa Phẩm Tố có trưởng thành đến như thế nào, để lộ ra khuôn mặt nữ tính lúc tức giận lại giống như đúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-thuong-thiem-hoa/768019/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.