Một tháng sau, bác sĩ gia đình được mời tới trong nhà, Uý Lam thì nằm trên giường chuẩn bị sẵn tinh thần chờ đợi mệnh lệnh của bác sĩ. Đội ngũ từ y tá đến bác sĩ đều là tinh anh, cũng cho phép Tằng Trạm đi vào phòng sinh, nhưng Uý Lam cắn môi, kiên quyết nói " Chú mà vào tôi sẽ không sinh "
Cô sợ Tằng Trạm sau khi chứng kiến quá trình sinh con, tâm lý lẫn sinh lý bị ảnh hưởng, về sau quan hệ vợ chồng gặp trở ngại. Tuy ngoài miệng cô luôn gọi Tằng Trạm là chú, nhưng từ lâu, trong lòng cô đã nhận định đây là người đàn ông của mình.
Tằng Trạm đành rụt chân lại, ngoan ngoãn đứng đợi bên ngoài.
Trong gian phòng kia thỉnh thoảng vọng ra tiếng kêu thảm thiết, có khi lại im ắng đến kì lạ, trái tim Tằng Trạm như bị ai bóp nghẹn, mỗi lần nghe giọng cô la hét nói đau quá, tay chân anh giống như nhũn ra, cảm thấy không còn chút sức lực gì.
Tuy tuổi cô bé còn nhỏ, có điều thân thể vô cùng khoẻ mạnh, bác sĩ đã nói mọi thứ rất thuận lợi sẽ không xảy ra vấn đề! Có lẽ một lát sẽ xong...có khi phải đợi thêm chút nữa...
Tằng Trạm ở ngoài phòng không ngừng đi qua đi lại, một người không thích thuốc lá như anh, cũng ngậm một điếu trên môi hút liên tục. Tiếng kêu khóc của cô...quá doạ người! Lời bác sĩ chấn an, dùng sức, hít sâu...dùng sức, hít sâu...xen kẽ là tiếng hét tê tâm liệt phế...chốc chốc âm thanh lại trở nên yếu ớt, rồi tắt ngấm.
Cuồng phong đi qua,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-thu-nuoi-nhot-co-gai-nho/1247578/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.