Editor: TrangQA830810
Tôi là người yêu của chú...Tằng Trạm không khỏi phục sát đất cách suy nghĩ vô tư lự của Uý Lam, một bên tức giận nói chẳng nên lời, một bên lại muốn bật cười sảng khoái. Tằng Trạm ném cho bà một ánh mắt cảnh cáo, lạnh nhạt nói
“ Nếu không còn chuyện gì, tôi đi trước “ Dứt lời nắm tay Uý Lam kéo đi.
Uý Lam tất tả bước theo Tằng Trạm, vừa quay đầu nhìn người phụ nữ đứng phía sau vừa tò mò hỏi anh
“ Bà ta là ai?”
“ Một người phụ nữ xấu xa không đáng nhắc đến “
Mẹ Tằng San tuy có nhiều nghi hoặc, nhưng cũng không dám ăn nói lung tung, đành đem việc này gác lại. Danh tiếng Trầm Uý Lam trong giới đàn violon xen càng được khẳng định, người tìm tới mời cô biểu diễn ngày càng nhiều, mới đầu cô bé không đáp ứng, dần già cũng bắt đầu chấp nhận tham gia vài lần diễn tấu, thêm một thời gian mài giũa, cọ xát, Lương Nhạc quyết định hướng cho Uý Lam đi vào con đường biểu diễn chuyên nghiệp, kế đó tìm người đại diện cho cô.
Tác dụng của người đại diện là thay mặt cô bé liên hệ với các nơi mời diễn, Uý Lam nhìn lịch diễn trên tay, thật muốn ngất xỉu, mỗi ngày đều có!
Thời khoá biểu của cô chỉ gói gọn trong trình tự, ban ngày tập nhạc, ban đêm đi diễn...Tuy có thiên phú trời ban, nhưng với cường độ làm việc dày đặc như vậy, Uý Lam chỉ là cô bé yếu ớt làm sao chịu nổi.
Biết chuyện, Tằng Trạm không nói một câu, mà trực tiếp tìm gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-thu-nuoi-nhot-co-gai-nho/1247569/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.