Tô Như liếc nhìn côgái nhỏ bị dọa kinh hách quá độ, rồi nhìn về phía người đàn ông cách đókhông xa, khuôn mặt âm u,khí thế bức người...chưa đợi Tô Như lên tiếng,Tằng Trạm đã bước lại, lớn giọng gọi.
” Trầm Úy Lam “
Âmthanh rõ to, Úy Lam không biết vì sao giờ phút này nhìn chú thật đángsợ, cô theo bản năng đem cây đàn trong tay giao cho Tô Như, đứng lên,nói với Tằng Trạm.
” Chú, sao chú tới đây “
Tằng Trạm mỉmcười, một nụ cười mưu mô xảo trá, quan sát toàn thân Úy Lam từ trênxuống dưới một hồi, mới nhẹ nhàng giơ tay xoa đầu cô nói “ Tôi nhớ emnên đến thăm, em không thích à?”
Úy Lam gấp gáp muốn chết, vội vàng đưa tay lau trán, gật gật đầu “ Thích “
Tô Như ngẩn người, hỏi “ Úy Lam, vị này là...”
Còn dám gọi Úy Lam, đáy lòng Tằng Trạm không ngừng khinh bỉ, ánh mắt sắcbén như lưỡi dao nhìn thẳng Tô Như, kéo Úy Lam ôm vào trong ngực, cườinói “ Úy Lam là...” Bốn chữ 'tình nhân của tôi' không sao thốt ra khỏimiệng, Tằng Trạm cúi đầu nhìn Úy Lam, cô liền tiếp lời
” Đây là chú của em, hôm nay tới thăm”
Chú? Tô Như nhìn Tằng Trạm, cảm thấy quen mắt, hình như đã thấy ở đâu rồithì phải. Úy Lam ôm lấy cánh tay Tằng Trạm hỏi “ Chú có mang đồ ăn ngoncho tôi không? “
Cũng không quan tâm Tô Như, nắm tay Tằng Trạmrời đi, Tô Như đứng yên tại chỗ, có chút tức giận, chú vừa tới, liềnquên anh. Tằng Trạm đi theo Úy Lam ra khỏi phòng đàn, dừng lại ở hànhlang,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-thu-nuoi-nhot-co-gai-nho/1247536/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.