Uý Lam đang ngủ rất say sưa, gần như chẳng có trở mình. Nhưng bên kia, Tằng Trạm nhắm mắt hoài vẫn không cách nào đi vào giấc ngủ. Rõ ràng cô bé không xài cái gì, vì sao lại thơm như vậy? Mùi hương thơm ngát quấn quanh chóp mũi anh, từng chút khơi dậy dục vọng trong anh, Tằng Trạm chậm rãi ngồi dậy, khoác thêm áo ngoài, bước đến trước cửa phòng Uý Lam.
Cánh cửa này, một chút tác dụng cũng không có. Tằng Trạm đem cánh cửa di động về bên phải, sau đó lại đẩy mạnh, một tiếng ' cạch ' vang lên cửa dễ dàng mở ra, cô bé vẫn ngủ rất say, cả người trốn trong chăn.
Tằng Trạm không biết vì sao mình muốn vào đây, càng không biết mục đích vào đây để làm gì. Chỉ biết nhẹ nhàng tiến vào, lén la lén lút ...
Trong bóng tối, cái gì cũng không thấy rõ, anh bước lại gần, chỉ nhìn thấy cái trán của cô. Tằng Trạm ngồi xuống giường, tay hơi vươn ra, Uý Lam bỗng nhiên xoay người quay mặt về phía anh. Tằng Trạm rất muốn bật đèn ngắm nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, anh cứ vậy giơ tay, vuốt ve vầng trán trơn bóng, mịm màng, cảm xúc cực kỳ tốt.
Cô bé có chút nhíu mày, lầu bầu một tiếng, lại xoay người. Tằng Trạm nín thở, lại tiếp tục rón rén, duỗi tay mò vào trong chăn của Uý Lam, bên trong thật ấm áp, anh lưu luyến không muốn rời, nghiêng người thêm chút nữa, bàn tay mò lên mông cô. Tim anh nhảy bang bang, trong lòng hoảng loạn, đáng chết, rốt cuộc anh định làm cái gì? Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-thu-nuoi-nhot-co-gai-nho/1247465/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.