Một năm sau.
Hứa Niên và Giang Vệ Hành ở chung rồi.
Lúc trước Giang Vệ Hành nói tốt nghiệp rồi sẽ cầu hôn cậu hoành tráng, Hứa Niên còn tưởng hắn làm gì đó mới lạ, độc đáo lấy lòng mình. Nhưng cậu chẳng thể ngờ được rằng, ấy thế mà Giang Vệ Hành đưa cậu đi gặp ba mẹ!
Mới đầu Hứa Niên còn lo sợ. Cậu sợ rằng ba mẹ Giang Vệ Hành không đồng ý, sợ rằng bọn họ sẽ chia rẽ hai người. Kết quả là ba Giang, mẹ Giang chẳng những không phải đối mà còn đưa cho một căn hộ trong thành phố coi như là quà gặp mặt.
“Đỗ nghèo khỉ” Hứa Niên đơ cả người, ngỡ ngàng, luống cuống nhìn Giang Vệ Hành. Nhưng Giang Vệ Hành chẳng những không giúp gì mà còn giật giây bảo cậu nhận lấy. Ba Giang, mẹ Giang còn khách sáo nói rằng sau này cậu là người nhà họ Giang thì cứ nhận đi.
Dưới hai sự khuyên bảo màu mè kia, căn hộ nội thành chẳng biết đứng tên Hứa Niên từ lúc nào. Hình như là… cậu nhận sinh lễ của ba Giang, mẹ Giang à…
Dù sao thì hiện tại hai người cũng đang đứng trong căn hộ ước chừng hơn sáu mươi mét vuông kia.
Phòng ở mới nên còn cần dọn dẹp nhiều lắm.
Tuy không phải căn nhà do chính mình cày cuốc mà mua nhưng tốt xấu gì Hứa Niên cũng có cái ổ của mình rồi, lại còn ở cùng Giang Vệ Hành. Tóm lại là Hứa Niên vui lắm, cứ tất bật ra vào như cô vợ mới về.
Hứa Niên cầm khăn lau với nước lau, định dọn dẹp hết lại một lần nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-thu-nha-giau/1020205/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.