Đối mặt với những thứ vô lại như thế này, Nịnh Hinh Nhi tức giận đến muốn hộc máu. Hơn nữa đừng nói đến nàng hiện tại không có sức lực bóp chết hắn, cho dù có, nàng cũng sẽ không làm vậy. Hắn là đứa nhóc nàng đã nuôi nấng từ lúc ba tuổi, hơn nữa còn là đồ đệ nàng dốc lòng dạy dỗ a!
"Ta thừa nhận ngươi là thê tử của ta." Cầm lấy tay nàng đưa tới bên môi hôn, Lê Tử Nam ôn nhu mà xoa xoa khuôn mặt đỏ hồng như say của nàng, đem tóc bị rối kéo đến sau tai, khuôn mặt tuấn mĩ lạnh lùng lại lộ ra vài phần nhu tình. Hắn đối với bất kì kẻ nào đều máu lạnh vô cảm, nhưng với nàng, hắn không muốn nàng rời đi, càng không muốn nàng chết.
"Sư phụ là thê tử của ta!" Hạ Trọng Lâu nhanh chóng thể hiện sự thâm tình đối với sư phụ, nửa ngồi nửa quỳ một bên đố kỵ mà nhìn Ngàn Tuyết đang rong ruổi trong cơ thể Nịnh Hinh Nhi, khắc chế mà tự dùng tay an ủi tiểu đệ chính mình đang kêu ca. Sư phụ ở trong lòng hắn là thập phần hoàn mỹ, hắn luôn chỉ dám yêu thầm nàng, không dám thổ lộ, nếu không phải nhờ mưu kế lần này, hắn căn bản không thể chạm vào sư phụ. Sức mạnh của hắn cùng sư phụ chênh lệch quá xa, sư phụ được di truyền huyết thống vô cùng tôn quý của hai vị tu sĩ đã phi thăng thành công, cho nên hắn không hy vọng xa vời rằng mình sẽ độc chiếm nàng. Hắn không thể trở thành nam nhân duy nhất của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-thu-do-de-phan-cong/32848/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.