"Đối tư thế khác." Lê Tử Nam nói với Ngàn Tuyết đang say mê luận động, "Cho Hinh Nhi dựa vào trên người của ngươi."
"Được." Ngàn Tuyết lập tức bế Nịnh Hinh Nhi nằm về phía sau, trong suốt lúc đó, hắn đều giữ không cho côn thịt chính mình rời khỏi hoa huyệt của nàng. "Sư phụ, nàng thích không? Tư thế này thật thoải mái." Đôi tay hắn bắt lấy cánh mông trắng nõn của nàng bắt đầu cuồng dã mà đâm vào, cho côn thịt của hắn cướp lấy từng đợt linh lực ở hoa huyệt nàng. Yêu hồ trời sinh rất am hiểu thuật thải bổ, hắn rất nhanh đã biết cách nên luận động như thế nào để hút lấy linh lực của nàng. Tuy chỉ là chút ít, nhưng rồi sẽ tích tiểu thành đại. Bởi vì là hấp thụ, thế nên mã mắt đỉnh côn thịt sẽ lúc đóng lúc mở hệt như cái miệng nhỏ. Cái miệng nhỏ liên tục mút vào làm hoa tâm nữ tử tê tê dại dại, khoái cảm không ngừng đánh úp lại, cho nên, nữ tu sĩ bị coi như là đỉnh lò tu luyện sẽ thường thường trầm luân trong bể khoái cảm, thân thể vô pháp kiềm chế.
"Ta thật khó chịu, tê tê nhức nhức." Nịnh Hinh Nhi ghé vào trên người Ngàn Tuyết, tóc tai hỗn độn, tóc đen của nàng và tóc trắng của hắn cùng triền miên, chẳng những không hề chói mắt mà ngược lại rất có cảm giác hài hòa.
Lê Tử Nam nhìn nhục bổng của Ngàn Tuyết cuồng dã hoạt động ở hoa huyệt của Nịnh Hinh Nhi, cảm thấy của mình cũng trở nên bành trướng đến lợi hại. Ngón tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-thu-do-de-phan-cong/3082934/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.