Edit Pingki 
Tên nhóc Vệ Bắc lần đầu tiên trong đời làm chuyện xằng bậy này, vừa hôn xuống, dùng lực không chuẩn, làm răng hai người đụng vào nhau, ê không tả nổi. Nhưng mà dù sao hắn cũng còn trẻ, lòng đầy nhiệt huyết lại đang xúc động, nào có chịu buông tay dễ dàng, mặc kệ có kinh nghiệm hay không, hôn trước đã rồi nói sau. 
Với một tên tay mơ như hắn, nụ hôn này khẳng định là không có chút gì tuyệt vời đáng nói, nói là hôn, còn không bằng nói là gặm thì đúng hơn. 
Diệp Sơ chỉ cảm thấy cái ót của mình bị đè đến nỗi không thể động đậy được, cổ tay cũng bị nắm chặt phát đau, rồi cả môi nữa, vừa đau lại vừa tê tê, cô bị ép cho không thở nổi. 
Vì thế cô theo bản năng vươn tay muốn đẩy Vệ Bắc ra, nhưng mà tên kia lại khỏe hơn cô nhiều, cánh tay lại càng quấn chặt hơn, thân thể cứng ngắc như tượng, bất đắc dĩ cô đành phải la lên. 
Có điều la nhưng thanh âm đâu chẳng thấy, lại bị một đầu lưỡi ẩm ướt mềm mại trượt vào! 
Giờ này khắc này, Diệp Sơ dù có bình tĩnh cách mấy, đầu óc cũng trở nên hoàn toàn trống rỗng, cô không kịp suy nghĩ nhiều, liều mình cắn một ngụm. 
Thật lâu thật lâu về sau, nếu có ai hỏi Vệ Bắc nụ hôn đầu tiên có mùi vị như thế nào, hắn sẽ cau mày lại, kín miệng như ngậm vàng là phun ra hai chữ “máu tanh”. 
Đúng vậy, hai từ này tuyệt đối là hai từ hình dung 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-thu-buong-co-nuong-kia-ra/2046013/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.