Edit: Pingki 
Hắn giống như điên cuồng mà hôn cô, đem cô đặt lên trên song cửa sắt lạnh như băng, mặc kệ cô ở trong lòng mình đang liều mạng giãy dụa, tùy ý đoạt lấy của cô hết thảy. 
Không biết qua bao lâu, người trong lòng rốt cục cũng ngừng lại, kịch liệt giãy dụa biến thành run rẩy, bên tai truyền đến tiếng khóc nức nở khe khẽ của cô. 
Trái tim Vệ Bắc căng thẳng, đột nhiên buông Diệp Sơ ra. 
Cùng lúc đó “Bốp!” một tiếng, trên mặt hắn in dấu năm ngón tay hồng hồng. 
Hắn không nghĩ tới cô sẽ đánh hắn, trong lúc nhất thời có chút sững sờ, ngay lúc này, vẻ mặt Diệp Sơ đầy nước mắt đã muốn đẩy hắn ra mà chạy lên cầu thang. 
Vệ Bắc lấy lại tinh thần, một phen giữ chặt cổ tay Diệp Sơ lại. 
“Thực xin lỗi.” 
Lúc này xin lỗi còn có ý nghĩa gì sao? Diệp Sơ đưa lưng về phía hắn cắn chặt răng, “Buông tay!” Thanh âm của cô băng lạnh không chút độ ấm. 
Rõ ràng là đêm mùa hạ, nghe thấy thanh âm như vậy của cô, Vệ Bắc đột nhiên cảm thấy cả người rét run, hắn rốt cục cũng buông thứ gọi là ‘tự tôn’ xuống, hạ giọng ăn năn: “Đừng tức giận được không? Về sau tôi sẽ không bao giờ đối với cậu như vậy nữa, tôi sẽ chăm chỉ học bài, không bao giờ đụng đến thuốc lá cũng sẽ không đánh nhau nữa, về sau cậu nói cái gì tôi cũng sẽ đồng ý với cậu…” 
Tâm Diệp Sơ gắt gao thu lại một chút, nhưng vẫn lạnh lùng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-thu-buong-co-nuong-kia-ra/2045981/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.