Ngày Cơ Tuyết chuyển dạ, Lăng Kỳ cùng theo nàng vào phòng sanh.
Nhìn khuôn mặt trắng bệch, mồ hôi tuôn ra không ngừng, môi mím chặt vì đau đớn của nàng, đáy lòng hắn cũng co thắt dữ dội, chỉ muốn thay nàng hứng chịu tất cả mọi sự đau đớn. Chỉ tiếc, mọi mong muốn của hắn đều không thể thực hiện được.
Trước kia khi chứng kiến nàng thổ huyết đau đớn vì bị độc hành hạ, hắn đã tự trách bản thân biết bao nhiêu, hiện tại lại thêm một lần chứng kiến nàng phải chịu dày vò vì sinh nở, hắn cảm thấy bản thân vô cùng bất lực.
Hắn âm thầm thề, đây là lần cuối cùng, tuyệt đối sẽ không để nàng phải chịu thêm bất cứ thương tổn nào lần nữa.
Đợi nàng bình an sinh xong, hắn cũng sẽ đi làm một cuộc phẫu thuật để từ nay về sau có thể chắc chắn sẽ không khiến nàng phải sinh nở đau đớn như vậy nữa.
Một tay nắm chặt lấy bàn tay đang run rẩy của nàng, một tay khác đặt ở trên miệng nàng mặc cho nàng cắn xé, chỉ mong có thể giúp nàng chia sẻ phần nào sự đau đớn, không làm cho nàng cắn môi tự tổn thương chính mình.
Là một người đàn ông cũng là chồng của nàng, một chút đau đớn này chẳng đáng là gì.
Lúc này, vị bác sĩ đang ngồi ở cuối bàn sanh lên tiếng thúc giục: "Cố lên, dùng sức một chút, đã thấy đầu đứa trẻ rồi."
Hắn nghe vậy cũng lên tiếng, dịu dàng an ủi: "Tuyết nhi, cố lên, anh ở đây!"
Nàng nhìn hắn, trúc trắc gật đầu, sau đó dùng hết sức bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-thanh-vuong-phi/966032/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.