Lăng Kỳ dẫn Cơ Tuyết đi vào bên trong một căn phòng ở bên cạnh thông với phòng làm việc của hắn. Nơi này cũng chỉ vừa được hắn cho người bài trí ngay sau hôm xem nàng live stream.
Nhìn căn phòng với đầy đủ trang thiết bị tân tiến, từ máy tính, dàn âm thanh, màn hình lớn, còn có đủ tất cả các loại nhạc cụ bao gồm cả trống, nàng không khỏi trợn tròn mắt vì kinh ngạc.
Cây cổ cầm khắc hai chữ "Tuyết Kỳ" được đặt ở trên một chiếc bàn gỗ sang trọng, đằng sau là một bức phông vẽ tay khổ lớn chiếm trọn một không gian.
Dừng lại trước tấm phông quan sát một lát, Cơ Tuyết lại một lần nữa kinh ngạc. Đây chính là Kỳ Vương phủ và Học viện Cầm thánh ở Hoằng Quốc.
Nàng quay sang nhìn hắn, nhẹ giọng hỏi: "Là chàng tự vẽ sao?"
Hắn tựa tiếu phi tiếu nói: "Nàng nghĩ xem."
Nàng khẽ cười, câu hỏi đã có câu trả lời rồi thì có nhất thiết phải trả lời nữa không?
Dĩ nhiên không, bởi vì ngoại trừ hắn, làm sao xuất hiện người thứ hai ngoại trừ nàng có thể nhìn thấy hai nơi này mà vẽ ra?
"Đây thực sự là kinh hỉ lớn đấy!"
Hắn mỉm cười: "Nàng thích là được rồi."
Lúc này, Tiêu Nguyệt Mẫn và vú Trương cũng vừa vặn bước vào. Nhìn thấy căn phòng với những vật dụng bên trong, hai người không khỏi sững sờ.
Tiêu Nguyệt Mẫn thắc mắc: "Sao lại nhiều loại nhạc cụ thế này? Con tính đổi nghề à?"
Lăng Kỳ liếc bà, lãnh đạm nói: "Mẹ có cho không?"
Hai mắt Tiêu Nguyệt Mẫn trợn tròn: "Này này, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-thanh-vuong-phi/966016/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.