Muốn có một lễ cưới như thế nào ư?
Cơ Tuyết nhớ lại cảm giác ngồi lên kiệu hoa khi phải gả cho một người còn chưa nhìn thấy mặt.
Khi đó nàng không mấy vui vẻ nhưng cũng chẳng suy nghĩ gì nhiều.
Hiện tại có lẽ cũng tương tự như thế, cho nên nàng cũng chẳng có mong muốn gì đặc biệt đối với ngày trọng đại nhất của đời mình.
Gả cho người mình không yêu thì cho dù hôn lễ có xa hoa như thế nào đi chăng nữa, trong thâm tâm nàng cũng chẳng có cảm giác gì.
Có lẽ bất cứ ai ở trong hoàn cảnh của nàng cũng sẽ nghĩ như thế mà thôi, trừ khi thứ họ quan tâm không phải là tình cảm của bản thân mà là vẻ bề ngoài, chỉ cần gả cho nam nhân có ngoại hình, có tiền có địa vị thì tình yêu thật sự không đáng nhắc đến.
Cười tự giễu chính mình, nàng có phải là quá tham lam rồi hay không?
Người nàng sắp phải gả là một người như thế nào nhỉ?
Nghe dì Tiêu quảng cáo hình như là rất đẹp trai nha. Ngoại hình thì sao nhỉ? Cũng là quân nhân xuất ngũ giống anh trai nàng thì hẳn cũng không tồi, anh trai nàng... E hèm... Body cũng không chê vào đâu được. Còn tiền và địa vị, hẳn là cũng hơn người, ít nhất cũng có thể sánh ngang với anh trai.
Gả cho một người đàn ông như vậy, không ít nữ nhân thèm muốn đâu, nàng còn đòi hỏi gì nữa cơ chứ? Chẳng lẽ nàng còn mong hắn sẽ yêu nàng, chiều chuộng nàng như nam nhân tên Tiêu Kỳ kia?
Có khả năng sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-thanh-vuong-phi/966001/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.