Nhớ tới lời Cơ Tuyết dặn dò, Cơ Minh Vĩ lên tiếng: "Ông nội dẫn con đến chỗ thợ quay phim."
Mộc Ái Ái gật đầu: "Vâng, ông nội."
Cơ Minh Vĩ đi trước dẫn đường, vừa đi vừa nói với Mộc Ái Ái: "Lát nữa con nhớ dặn dò thợ quay phim quay đẹp một chút nhé."
Mộc Ái Ái gật đầu như gà mổ thóc: "Vâng, ông nội yên tâm, đó là nghề của con."
Cơ Minh Vĩ chợt nhướn mày, sau đó lại cười hào sảng: "Được được, vậy liền trông cậy hết vào con đấy!"
Sau khi bàn giao cho Mộc Ái Ái, Cơ Minh Vĩ trở về nơi vừa rời đi.
Mộc Ái Ái liền chớp lấy thời cơ, không muốn bỏ lỡ từng giây từng phút, nói với thợ quay phim: "Máy quay này đã kết nối với Weibo Tuyết Kỳ rồi có đúng không?"
Anh ta lắc đầu: "Hiện tại thì chưa. Cơ tiểu thư dặn dò đúng bảy giờ mới bắt đầu kết nối."
Mộc Ái Ái mỉm cười: "Cũng gần đến giờ rồi, anh kết nối luôn đi, tôi được giao nhiệm vụ dẫn chương trình."
Anh ta khẽ nhướn mày nhưng cũng không từ chối, dù sao cũng chỉ còn vài phút, sớm một chút cũng chẳng ảnh hưởng gì.
"Được, vậy tôi liền kết nối."
Mộc Ái Ái cười ngọt ngào: "Cảm ơn anh?"
Anh thợ quay phim nhìn nụ cười ngọt ngào của Mộc Ái Ái thì tim bất giác đập nhộn nhạo. Nữ nhân cười thế này, anh làm sao nỡ lòng khiến cô không vui đây?
Weibo bắt đầu công chiếu, số lượng người ngồi chờ đã vượt qua con số hai triệu.
Mộc Ái Ái nhìn vào màn hình máy tính mà tim nhảy dựng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-thanh-vuong-phi/965968/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.