Lâm Tố Sênh nghe vậy thì trợn tròn mắt vì quá đỗi bất ngờ. Cơ Tuyết ấy vậy mà lại gián tiếp giúp cho ả tiếp cận Lăng Húc khiến cho ả thụ sủng nhược kinh.
Nhưng mà bên phía Lăng Húc thì thế nào? Y sẽ đồng ý lời đề nghị này của nàng sao?
Lâm Tố Sênh hướng ánh mắt nhìn sang Lăng Húc, y cũng ngoảnh mặt sang nhìn ả, sóng mắt lưu chuyển, tựa như đang tính toán điều gì đó.
Không lâu sau khoé miệng y nhếch lên, khẽ gật đầu: "Cũng được nhưng nhất thiết phải có Cửu Hoàng thẩm chỉ dạy mới được, ta không chắc Lâm tiểu thư liệu có thể phối hợp được hay không."
Lâm Tố Sênh giây trước còn vui vẻ ra mặt, giây sau khuôn mặt đã xám xịt một mảng. Ả làm sao lại không hiểu ý tứ của Lăng Húc đây?
Ha, vậy thì thế nào, chỉ cần có thể có thêm nhiều cơ hội tiếp cận y, ả cam nguyện nhịn nhục một chút cũng chẳng sao.
"Thất điện hạ nói phải, tiểu nữ cầm nghệ vẫn còn nhiều thiếu sót, mong được Kỳ Vương phi chỉ dạy."
Cơ Tuyết nheo mắt nhìn Lâm Tố Sênh, chậc chậc hai tiếng trong lòng. Nụ cười kia sao mà giả tạo thế nhỉ?
Nàng ngẫm nghĩ một hồi, lại nhìn đến ánh mắt của ả khi nhìn Lăng Húc. A, thì ra mục đích là đây nha. Vậy thì nàng có nên tác hợp hay không nhỉ?
Tên tiểu tử Lăng Húc này cũng không phải hạng người đơn giản, nàng không tin y tiếp cận nàng rõ ràng như vậy lại không có mục đích.
Nếu như để người có ý đồ với nàng theo dõi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-thanh-vuong-phi/965922/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.