Cơ Tuyết đưa hai ngón tay lên làm hình cái kéo, bặp bặp hai ngón tay vào nhau, sau đó lại giơ cả bàn tay lên chém loạn xạ vào không khí, miệng thì treo khẩu hình "xẹt xẹt", ánh mắt hung hăng như muốn ăn tươi nuốt sống người khác.
Nam Cung Giác cười lớn: "Ha ha... Xú nha đầu, ngươi nghĩ ngươi làm gì được hắn? Hắn chỉ cần dùng một đầu ngón tay liền có thể xử đẹp ngươi."
Cơ Tuyết bĩu môi lườm lão: "Ỷ có chút võ công là hơn người chắc? Đồ nhi chẳng sợ. Nam nhi đại trượng phu, nếu hắn có gan làm thì có gan chịu phạt. Cùng lắm thì đường ai nấy đi, nương ai nấy ôm là xong. Sư phụ, người đừng quên đồ nhi đến từ nơi nào!"
Nam Cung Giác nhìn nàng lắc đầu. Nha đầu này đúng là hết nói nổi, lão cũng chỉ biết giơ tay đầu hàng.
Lại nói tính khí của hai đứa này cũng quá giống nhau rồi. Đúng là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, trời sinh một đôi mà.
Xem ra những ngày tháng sau này sẽ có rất nhiều chuyện thú vị đây.
"Được rồi, chuyện phiếm xong rồi, bây giờ nói chính sự đi."
Cơ Tuyết cũng thu lại hành vi, gật đầu: "Sư phụ nói đi. Ngày mai muốn đồ nhi làm gì?"
Lão khẽ nhướn mày: "Ồ, cũng thông minh nhỉ?"
Nàng không nói gì, chỉ bĩu môi nhìn lão. Này còn phải cần động não sao? Bao nhiêu ngày không đến tìm nàng mà hôm nay lại nửa đêm mò đến, chẳng phải cần nàng làm chuyện gì vào ngày mai hay sao? Ấu tử cũng có thể nghĩ ra được có biết hay không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-thanh-vuong-phi/965901/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.