Cơ Tuyết nhìn chằm chằm Lăng Kỳ, khoé mắt chợt cong lên: "Thiếp nghe nói Sát thần đại tướng quân Kỳ Vương danh trấn thiên hạ là một người máu lạnh vô tình, giết người không chớp mắt, từ lúc nào lại trở nên mặt dày mày dạn, ăn nói bỡn cợt như thế này rồi?"
Cánh tay Lăng Kỳ đang siết chặt vòng eo nàng tăng thêm chút lực, kéo nàng dính sát người hắn hơn, tay kia lại đưa lên vuốt ve mặt nàng, khẽ cười: "Đó là với người khác, còn với nàng, vi phu làm sao lại có thể như thế. Nàng biết mà phải không, nương tử của ta?"
Lăng Kỳ lúc này lại không gọi nàng là "Tuyết nhi", chính là để nàng mờ mịt không phân biệt được hắn đã phát hiện thân phận thật sự của nàng hay chưa. Hơn nữa hai chữ "nương tử" này khi nói ra lại có vẻ thuận hơn miệng hơn nhiều.
Nàng là "Tuyết nhi" của hắn không sai, nhưng nàng còn là "nương tử" danh chính ngôn thuận của hắn nữa.
Cho nên về sau cứ gọi "nương tử" đi, để cho khắp thiên hạ đều biết nàng chính là thê tử của hắn, không ai có thể cướp nàng khỏi hắn, chắc chắn là như vậy.
"Chỉ dẻo miệng. Thiếp tin được mới lạ." Cơ Tuyết chu môi nói.
"Nàng không tin vi phu, vi phu cũng đành chịu. Hoặc là, để vi phu chứng minh cho nàng thấy?"
Lăng Kỳ bỗng nhiên trở nên nghiêm túc khiến Cơ Tuyết có chút chấn động. Không phải đang rất vui vẻ sao, tự nhiên phô sắc mặt khó coi kia làm gì?
Cơ Tuyết cũng thu lại nụ cười, phối hợp cùng hắn: "Chứng minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-thanh-vuong-phi/965890/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.