Nhiệt độ mùa hè tăng nhanh hơn mường tượng khiến Tùng chỉ muốn nằm thiếp đi một giấc dài trong bồn tắm. Song mong muốn của anh đã chẳng thành khi nghe thấy tiếng Quyết Tiến không ngừng gọi với vào.
Xoay đều chiếc điện thoại của Tùng trên tay, Quyết Tiến nheo mắt nhìn anh và nói:
" Điện thoại của mày phiền chết y được, khiến tao ngủ cũng không yên."
Đón chiếc điện thoại đang đổ chuông từ tay bạn rồi anh bước về phía cửa sổ lộ thiên trong phòng khách. Cất tiếng, giọng anh lạnh lùng đáp lại sự kiên nhẫn chờ máy của đối phương:
" Chuyện gì vậy?"
Thuỳ Chi ngồi bó gối trên sofa, qua điện thoại nhưng chẳng thể giấu nổi giọng nói sũng nước của cô:
"Tại sao anh lại thay đổi như vậy? Chẳng lẽ anh sẵn sàng rũ bỏ tất cả những gì mà em và anh từng có mà không cần đến một lý do dù nhỏ nhất như vậy sao? Chẳng lẽ anh không cảm thấy đau lòng sao... những gì mà em và anh từng cố gắng... từ nay sẽ chẳng còn gì nữa chỉ vì sự ích kỷ của anh? Em đã làm gì sai cơ chứ?"
" Em không làm gì sai cả! Nhưng anh đã quyết định vậy rồi!"
"Em cầu xin anh đấy, anh suy nghĩ lại đi. Nếu em sai, em sẽ sửa mà."
"Nhưng em chẳng sai gì cả, chả phải sửa gì hết!"
"Vậy anh muốn như thế nào, em sẽ làm như vậy."
"Anh tưởng là đã hơn một lần chúng ta nói đến chuyện này rồi mà! Anh muốn chia tay."
"Tại sao? Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tay-mua-ha/2447821/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.