Đôi bàn tay nhỏ của Hà Vy vẫn ôm chặt tách ca cao nóng không rời, bỏ mặc tiếng chuông điện thoại đang phát ra bên cạnh.
"Giving up
why should i
have come too far to forget
beautiful
just got lost
somewhere along the way
so much was missing when you went away
let"s start from here
lose the past
change our minds
we don"t need a finish line
let"s take this chance
don"t think to deep
all those promises we couldn"t seem to keep
I don"t care where we go
let"s start from here"
Tùng nghiêng đầu nhìn Hà Vy, anh cười rồi nói khẽ:
" Anh dù rất thích nghe Let"s star from here nhưng đừng vì thế mà em bỏ lỡ một cuộc gọi. Biết đâu, đó là một cuộc gọi quan trọng để " bắt đầu" thì sao?"
Hà Vy cười khẩy, cô nhìn anh bằng ánh mắt lãnh đạm, giọng nói của cô trở nên trầm tĩnh khác hẳn lúc trước:
" Người quan trọng đã ở trước mặt em rồi thì những cuộc gọi khác chỉ là phù phiếm. Đó là câu trả lời mà anh đã từng dạy cho em. Anh thì đã quên còn em luôn luôn nhớ!"
" Có chút tiến bộ. Không ngờ còn biết áp dụng ngay cả với anh."
Hà Vy đưa tay với chiếc điện thoại trên bàn rồi đưa ra trước mặt Tùng. Một cái tên anh không quen nhưng mơ hồ vài ấn tượng: Hạ Long. Ánh mắt anh chuyển qua nhìn cô không chớp, giọng anh vẫn dịu dàng:
" Em nghe máy đi, đừng để người khác đợi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tay-mua-ha/2447817/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.