Hôm sau hai người cùng lái xe đi làm, Hà Nhất Triển theo thường lệ sẽ thả Ngôn Hâm xuống xe cách công ty hai giao lộ, nhưng hôm nay tiểu nha đầu chẹp miệng, rầu rĩ nói: "Bụng đau, anh cứ trực tiếp lái vào đi."
"Bụng đau thế nào, cần đến bệnh viện không?" Hà Nhất Triển lập tức nhíu mày.
Mặt Ngôn Hâm ửng đỏ, quay đầu không nhìn anh: "Không việc gì, bị muộn rồi, anh nhanh lên!"
Hà Nhất Triển không yên lòng, sau khi lái xe vào hầm ngầm của công ty, liền xoa đầu cô hỏi: "Thật sự không cần đi bệnh viện? Ngày hôm qua em còn không đi nổi đó."
Con gái hiện đại vì thói quen ăn uống nên thân thể phần lớn đều thuộc tính hàn. Ngôn Hâm cũng vậy, mỗi lần dì cả tới là tay chân lạnh cóng, trước đó mấy hôm sẽ bị đau bụng, chỗ tư mật vô cùng khó chịu, khiến cô chẳng muốn động đậy. Hà Nhất Triển thấy tư thế kỳ lạ của Ngôn Hâm lúc nằm trên giường đọc sách, liền bắt cô ngồi dậy, thế là bị ăn mắng một trận tơi bời. Tuy không hiểu ra sao nhưng anh vẫn dùng chăn bông quần chặt người cô lại, rồi nằm xuống bên cạnh.
Hà Nhất Triển chưa bao giờ nằm trên giường khi trời còn sáng. Vì công việc bận rộn, một ngày anh ngủ năm sáu tiếng cũng đủ rồi.
Ôm nhuyễn ngọc ôn hương trong ngực, nhưng lại là khoảng thời gian "tạm nghỉ", anh đành phải nhịn.
...... Chỉ là, phụ nữ tới kỳ đều cổ quái, khó ứng phó vậy sao?
Mặt Ngôn Hâm đỏ hồng, trừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tam-tinh-nguyen-len-thuyen-giac/2184196/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.