Hai người ngọt ngào suốt cả buổi chiều, hôm nay Ngôn Hâm đặc biệt thuận theo để mặc Hà Nhất Triển ôm hôn. Bình thường anh cũng chỉ là sờ sờ xoa xoa thôi, nhưng hôm nay bàn tay anh đặt ở trên eo cô mang lại cảm giác vô cùng đặc biệt, đôi môi mỏng của anh không rời khỏi môi cô phút nào, lúc hôn nhẹ lúc hôn sâu, liếm láp mút cắn đến mức miệng cô tê rần. Ngôn Hâm phải kháng nghị giãy giụa hồi lâu anh mới chịu buông tha, nhưng anh lại chuyển sang hôn dọc cần cổ cô, lưu lại các dấu hôn thật đậm.
"Danh phận đã xác định, lúc nào mới cho anh gặp người lớn trong nhà?" Hà Nhất Triển mút một cái thật mạnh, khàn giọng hỏi.
"Người lớn... Không vội, trước hết mời bạn em một bữa cơm đi!" Lúc này Ngôn Hâm mới nhớ tới Lệ Lệ, bèn kéo tóc anh nói: "Em đã đồng ý mới cô ấy và bạn trai ăn cơm, được không?"
"Được, anh sẽ cho người sắp xếp." Hà Nhất Triển nhớ rõ cô gái trang điểm đậm đó. Anh cúi đầu hôn lên ngực cô, "Tiểu tâm can, đừng để anh chờ lâu quá."
Ngôn Hâm kêu lên một tiếng, đầu vú đã bị anh ngậm lấy, cô yêu kiều nói: "Sẽ không... Nào có ai nóng vội như anh..."
Nóng vội? Nếu dùng tốc độ bình thường của anh thì con đã lăn đầy đất rồi.
"Anh chờ Hà phu nhân quẹt thẻ của anh." Cắn món ngon trong miệng, thanh âm của anh mười phần mười mị hoặc.
Chờ đến sau khi đính hôn, người nào đó đưa cho Ngôn Hâm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tam-tinh-nguyen-len-thuyen-giac/2184186/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.