Thi Vô Đoan bồi Bạch Ly ngồi trong phòng rất lâu, cũng chỉôn chuyện, tán dóc một chút, Bạch Ly ngẫu nhiên hỏi y cuộc sống mấy năm nay, luôn bị y lảng qua, không đáng nói nhiều. Mãi đến khi thấy trên mặt y lộ ra vẻ mệt mỏi, Bạch Ly mới rời khỏi phòng y, đi đến khách phòng. Thi VôĐoan tiễn Bạch Ly ra cửa, nhìn y đi vào một gian phòng khác, lúc này mới một lần nữa đóng cửa, về ngồi chỗ cũ.
Trên chiếc ghế Bạch Ly từng ngồi, có một sợi tóc rơi xuống.
Thi Vô Đoan nhặt sợi tóc kia lên, quấn hai vòng trên ngón tay, ánh mắt chuyển lên tinh bàn đang treo cùng cẩm sắt – xem, hay là không xem?
Thi Vô Đoan cảm thấy mình không hề có bệnh đa nghi nghiêm trọng lắm, nhưng Bạch Ly đột nhiên trở về và người trong ấn tượng của y khác biệt thật sự là hơi lớn.
Huyết mạch của ma vật, giết cha…
Không ai nói rõ được ma vật rốt cuộc là thứ kiểu gì, lại là khởi nguyên như thế nào, chúng bất đồng với yêu – yêu có yêu đạo, đại bộ phận yêu trong trần thế tu luyện thành hình người đều sống không khác lắm với con người ở nhân gian, chẳng qua chủng tộc bất đồng thôi, Thi VôĐoan sớm vào đạo môn, yêu y từng gặp sắp nhiều hơn cả người.
Nhưng ma vật lại chỉ tồn tại trong những truyền thuyết đáng sợ, lúc hắc khí kia huyễn hóa ra trong lòng bàn tay Bạch Ly, Thi VôĐoan buột miệng nói hai chữ này, kỳ thật y chưa gặp thứấy bao giờ, trong lúc vội vàng chỉ nghĩ đến một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-sat/1492690/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.