Lên đến sườn núi, Thi VôĐoan mới đột nhiên dừng chân – nơi này có một con đường trực tiếp thông đến sau núi, Huyền Tông vì phòng ngừa thôn dân hoặc thợ săn dưới chân núi xông nhầm vào Thương Vân cốc, liền đặt một trạm gác ởđây, phái mấy đệ tử bên ngoài thay nhau trông coi, hoặc giả có khách nhân ngoại lai lên Huyền Tông, bình thường cũng qua nơi này chờ thông báo.
Mà hiện tại, mấy người kia không thấy đâu.
Thi Vô Đoan rốt cuộc phát hiện chỗ không đúng.
Thiếu niên chạy một mạch từ dưới chân núi lên, hơi thở có vẻ dồn dập, hai má cũng đỏ bừng, lúc này sửng sốt đứng lại, nụ cười xán lạn nhưánh dương trên mặt liền mất đi. Thi VôĐoan vẫy tay, thúy bình điểu thuận theo đậu lên vai, y nhỏ giọng nói: “Kỳ quái thật, sao hôm nay mấy sư huynh này không có mặt? Chúng ta vào xem thử.”
Trong tiểu đình đón khách không có ai, lại bày một bàn cờ, mấy quân cờ trắng đen rơi vãi bên trên, xem ra người nơi này vừa mới bắt đầu thìđã bị sai đi vội vàng.
Thi Vô Đoan dùng mu bàn tay thử chén trà bên cạnh thì thấy lạnh ngắt, có lẽđã rời khỏi một thời gian.
Dù là thời điểm tế tổ cuối năm, đế vương đích thân tới bái sơn, trạm gác dưới chân núi bình thường cũng bất động, rốt cuộc là chuyện gì, khiến người nơi này rời khỏi vội vàng?
Thi Vô Đoan nhíu mày, đi vào tiểu viện sau đình, không phát hiện có dấu vết đánh nhau, bên cạnh tiền viện thậm chí có một cái bình tưới hoa, y nhặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-sat/1492674/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.