“Cảnh sát, A Nguyên nhà tôi nhất định sẽ không phạm tội.” Chú Đặng có chút khẩn trương mà nhìn Ngụy Nhung cùng Hứa Tiếu Ca, vẻ mặt phủ đầy sương gió kia thoạt nhìn rất là lo lắng, “Nó có nói với tôi là muốn đi giao hàng chuyển phát nhanh giúp tên nhóc Tần Phong kia, tôi đã bảo là nó đừng giúp rồi, không ngờ đêm giao thừa yên bình lại gặp phải chuyện s như vậy. Tôi có thể làm chứng cho A Nguyên, đại khái tầm 8 giờ 10 phút nó vẫn còn ở đền. Nếu hai người không tin, có thể hỏi các vị khách hành hương. Có vài vị khách hành hương nghe được tin tức A Nguyên cần có người làm chứng, không còn gấp gáp thắp hương cầu xin năm mới nữa, mà là đi theo tôi đến cục cảnh sát để làm nhân chứng cho nó.”
Biết ngoài cửa còn có các vị khách hành hương chủ động đảm nhiệm vai trò nhân chứng, Ngụy Nhung bèn gãi tóc, có chút phát sầu. Có tiếp tục hỏi nữa thì cũng bị, khá vậy làm Ngụy Nhung biết đẹp người, tựa hồ ở đâu đều rất được hoan nghênh. Lại có một đám không tương quan người nguyện ý ở Tết nhất, vì hắn làm chứng minh mà đến cục cảnh sát.
Hầy, đẹp thật sự rất chiếm ưu thế.
Nghĩ như vậy thời điểm, Ngụy Nhung vô ý thức mà dùng ngón tay cuốn cuốn tóc, nhìn về phía ngồi ở chính mình bên cạnh Hứa Tiếu Ca cười cười. Hứa Tiếu Ca bị này không thể hiểu được cười cấp kích đến nổi da gà, mỗi lần nhìn đến Ngụy Nhung như vậy tươi cười, liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-rai-duong-o-hien-truong-vu-an-giet-nguoi/2563724/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.