Chuyện Diệp Từ đội sổ ở trung học tư thục Thiên Thành vẫn luôn được truyền miệng rộng rãi ở nhà họ Hoắc.
Loại danh gia vọng tộc truyền thừa hơn trăm năm thế này vô cùng khinh thường những người không học vấn không nghề nghiệp, ăn chơi trác táng. Bình thường nếu lớp người sau như thế có nghĩa là giai cấp đang đi xuống, tượng trưng cho dòng dõi đang trên đà suy bại. Người sinh ra đã ngậm muỗng vàng, càng phải trả giá nỗ lực hơn người bình thường rất nhiều. Bởi vậy chuyện "chồng của gia chủ có thiên tư ngu dốt" lập tức trở thành chủ đề bàn tán của những người họ hàng thân thích đang thèm muốn dòng chính nhà họ Hoắc.
Biết được Diệp Từ thi cuối kỳ xếp hạng một hơi bò lên đến vị trí hơn 150 trong khối, Lâm Dao không nhịn được nữa, lập tức đi khoe khoang với đám người đó cho hả giận. Vừa lúc tháng bảy này là mừng thọ của Hoắc Xương Dụ, bà vui rạo rực gọi người đến làm một buổi gia yến. Trọng điểm một nửa là để chúc mừng sinh nhật cho lão gia, một nửa là chúc mừng Diệp Từ học hành tiến bộ.
"... Tiểu Từ con quá khiêm tốn, cái gì gọi là ở mức trung bình chứ? Hơn nữa, khái niệm trung bình ở Thiên Thành với trường học bình thường làm sao mà như nhau được?" Bên bàn ăn, Lâm Dao thân mật kéo tay Diệp Từ, dịu dàng phản bác câu "chỉ ở mức trung bình" của cậu.
"Còn nữa, trước đó vì phải chăm sóc mẹ nên con tạm nghỉ học hơn một năm, con chỉ dùng nửa năm đã đuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-pham-quy/996506/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.