Mà Tô Mộc ngồi trên ghế, ngước nhìn bóng dáng cha Tô rời đi rồi cứ thế biến mất ở góc rẽ, bấy giờ cô mới ý thức được một chuyện, thế là phương án nhờ sự trợ giúp đỡ cũng đã bị úng nước, cả hai phương án trên đều không thể làm gì được, thế là cô mất cả chì lẫn chài rồi à?
Cô có thể thuê thám tử theo dõi nữ chính, nhưng hiện tại tiền của nguyên chủ đều để trong tài khoản, tiền mặt thì chỉ còn mấy tờ, mà cô lại chẳng biết mật khẩu để vào ứng dụng, lẫn mật khẩu chuyển tiền! Vả lại thẻ này được làm dưới tên của cha Tô, chỉ cần cô sử dụng tiền trong thẻ thì cha Tô chắc chắn sẽ nhận được thông báo, như vậy chẳng khác gì tự vạch áo cho người xem lưng.
Vì thế Tô Mộc chỉ có thể đưa ra phương án cuối cùng mà lại nguy hiểm nhất đó chính là chạy trốn.
Đây là phương án cô để ở phía cuối cùng, bởi một khi hành động chính là một ăn cả ngã về không, tuy hành động này chẳng khác gì quyết định bỏ nhà đi bụi, tiền không có một xu mà chạy nhong nhong ngoài đường, thì không chết đói cũng sẽ chết rét, nhưng thà như vậy còn hơn là bị bắt đính hôn!
Tô Mộc nhìn con đường đông đúc kẻ qua người lại một lúc, gãi cằm đăm chiêu nhìn nhìn tên đường, đúng, cô lạc con mẹ nó đường rồi, cũng phải nói đến cách đây mấy tiếng trước, sau khi quyết định lên kế hoạch chạy trốn thì cô đã về phòng lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-vi-em-da-den/2746255/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.