Sau khi kết thúc nghi thức trao nhẫn đính hôn dưới sự hò hét của người thân và ban bè, thì tiếp đó là thưởng thức những món ăn được mang lên, Phương Vô Tử theo chân cha Tô đi gặp mặt từng người cũng như xã giao, mà Tô Mộc vẫn luôn đi theo sau bóng lưng của Phương Vô Tử, vẫn luôn là vậy.
Cô rất muốn hỏi người đàn ông phía trước rằng anh có phải là người cô đang tìm kiếm không, có phải là người chồng cuồng công việc của cô không, có phải là anh không, nhưng hiện tại cô không dám, cô sợ, một nỗi sợ vô hình, sợ nếu đáp án từ môi anh là 'không phải' thì làm thế nào?
Cha Tô đang nói chuyện với bạn bè, vô tình lướt qua chỗ Phương Vô Tư thấy con gái của mình vẫn luôn đứng phía sau người ta, mặt mày có hơi xám xanh, lại nhớ đến lúc ban nãy con gái đi lên bục đính hôn, nếu không phải có ông đi bên cạnh thì Tô Mộc đã ngã rồi, lo lắng con gái khó chịu ông liền dừng lại cuộc nói chuyện, quay lại hỏi Tô Mộc. "Con không khỏe phải không?".
Tô Mộc nghe cha Tô hỏi han liền thấy hơi áy náy, cô không vội trả lời mà ngước lên nhìn Phương Vô Tử, cha Tô thấy con gái không trả lời mà chỉ chăm chú nhìn người ta, liền hiểu ý của con gái, ông cười cười rồi bảo. "Tiểu Phương này, con dẫn Mộc Mộc đi nghỉ ngơi giúp chú nhé, chắc là nó mệt rồi".
Phương Vô Tử nghe vậy thì gật đầu, nhận lệnh của cha Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-vi-em-da-den/2746251/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.