"Bây giờ tới đó, đem Abby tới cho anh" dừng lại ở một đèn xanh đèn đỏ anh mới lấy điện thoại gọi cho Emily, cô em họ lắm trò của mình mà nhờ vả.
"Nhờ vả người ta kiểu đó sao anh họ?" cô nhóc nũn nịu, dường như đã quá quen với cái tính nhở vả lập dị đáng ghét của anh họ rồi.
"Lắm chuyện, mười lăm phút, bye" anh đến là ngán cô em họ, chỉ có thể nhíu mày khó chịu rồi thẳng tay cúp máy, bên kia Emily nhanh chóng kéo tay Andy bay vèo ra xe mà hối thúc anh chàng mau đến nhà anh họ lấy đàn. Con Abby là cây violin thần thánh của anh họ, mặc dù ngoài mặt anh ấy có vẻ thờ ơ với đàn, nhưng thật ra anh họ xem trọng cây violin ông nội tặng trước khi mất như bảo bối, ai mà chạm tới nó là sẽ bị anh xơi tái, bây giờ có dịp chạm vào thật làm người ta kích thích nha.
Abby? Là bạn gái anh sao? Đem cô đi gặp người yêu của anh, anh cũng dứt khoát quá rồi. Người trong cuộc thì hiểu, người ngoài cuộc như Hạ My làm sao biết Abby chỉ là một cây đàn, nếu như Abby mà biết có người ghen tị với nó chắc nó sẽ cười nhạo cô mất, may là Abby chỉ là một vật vô tri.
Hai người cứ im lặng, chỉ có tiếng nhạc vĩ cầm vẫn réo rắc trong xe, đem lại cho người ta cảm giác thư giản, thoải mái.
Chưa đầy mười lăm phút sau hai người đã có mặt tại khu trung tâm, anh nhanh chóng tìm nơi đỗ xe rồi lại tiếp tục kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-em-vi-van-yeu-anh/100806/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.