Cô quá quẫn bách, không biết làm gì liền xoay người định bỏ chạy, nhưng trong lúc quay người lại không để ý đến thanh chắn ở giữa những vạch đậu xe, thế là ngã nhào. Chân bị trật khớp, tay vì trong tư thế không đúng mà ngã xuống nên dẫn đến một trận đau điến, cô có thể cảm nhận được xương chỏ đã bị trật, đau đến tê tái. Đầu còn vô tình đập mạnh vào thanh chắn ở giữa vạch đậu xe, cô có cảm giác muốn ngất đi ngay tức khắc, và cô thật sự ngất đi.
Cô không nhớ là bọn người đó có đứng đó không, cô cũng chỉ biết là lúc đó mẹ anh từ trong nhà thờ đi ra, vì biết cô cho nên đã liên lạc cho gia đình cô.
Chuyện xảy ra là như vậy, không có người nào chứng kiến cho nên cô cũng lười nhắc đến, không lẽ lại đi đổ tội lên đầu mấy tên đó? Cô chỉ còn biết nhận hết lỗi vào người, thật ra cũng tại cô ngu ngốc mới đi tỏ tình kiểu đó, để người ta đi reo rao rằng người ta được sự ưu ái của con gái như thế nào. Thật ra cũng là cô đáng đời mà thôi, chẵng liên quan gì tới ai cả.
"Chị..." sau khi nghe xong tường trình của chị gái, Beo chỉ có một cảm giác là muốn đi băm dầm hết mấy thằng khốn kia, tại sao lại có thể khốn nạn như vậy chứ?!
Vì không muốn chị gái lo lắng, sau đó cậu chỉ mắng chị vài câu rồi cũng bỏ qua, nhưng đó chỉ là bề ngoài mà thôi.
Cậu đã giấu chị đi gặp cái tên khốn đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-em-vi-van-yeu-anh/100803/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.