Kết thúc sau cùng
Khi Từ Hiền về đến nhà thì ngạc nhiên phát hiện Diệp Lãng đang ở phòng mình.
“Sao cậu lại dùng máy tính của tớ?” Từ Hiền hỏi.
“Tra chút tư liệu,” Diệp Lãng trả lời.
“Máy tính Dương Dương bị gì à?”
“Không tiện.”
“À ~~~” Từ Hiền đã hiểu, “Cậu giấu Dương Dương xem thứ mờ ám gì phải không?”
Diệp Lãng không để ý tới cậu, Từ Hiền tới gần xem thử website Diệp Lãng đang duyệt, thực không thể tin vào mắt mình, “Cậu muốn thi giấy phép lái máy bay riêng?”
“Tìm hiểu thử.”
“Nhưng không phải cậu sợ độ cao ư?”
“Sợ nước còn vượt qua được, vì sao sợ độ cao không thể,” Diệp Lãng bình tĩnh đóng trang web.
Từ Hiền nửa ngày không nói được một câu, cuối cùng cậu giơ lên một ngón cái.
Từ Hiền ngồi xuống bên giường, “Cậu bị lời bày tỏ của Mạnh Hổ kích thích đúng không, mà nhắc tới thì giữa hai người vẫn là Dương Dương chủ động thổ lộ.”
Diệp Lãng nghĩ thầm, vừa gặp mặt đã nhào tới ‘cắn’ cũng gọi là thổ lộ sao?
“Cậu không cân nhắc cùng Dương Dương thổ lộ một lần?”
Diệp Lãng lại nghĩ, bọn tớ trừ bỏ không sanh đứa nhỏ thì cái gì cũng làm hết rồi, còn cần thổ lộ?
“Tớ có tặng cậu ta cây búa,” Diệp Lãng nói.
“Nó làm sao biết được cậu tặng cây búa có nghĩa gì, lời thổ lộ của cậu cũng quá mức súc tích rồi.”
“Cậu ta có dùng tài khoản của tớ ở trên kênh thế giới tự mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-em-van-cuoi/2502339/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.