Trong phòng khách chỉ có cô và anh , hai mẹ con cùng với vợ chồng Hạ Lan , tất cả người làm đều bị đuổi đi hết đã
" Từ nay hai mẹ con Liên Vân Nguyệt sẽ ở lại đến khi thằng bé 18 tuổi . Hạ Lan em chuẩn bị phòng cho họ đi " Trạnh Uy trầm giọng nói không gian trở lên căn thẳng tiếng thở dài trong phòng
" Em không đồng ý , nhưng vậy không công bằng với chị An Lạc cô ta lấy thân phận gì ở đây năm đó hai người không có tình cảm hôn nhân thương mại cô ta đã tự ý bỏ đi hơn nữa Trạch gia giờ đã có nữ chủ mới cô ta không được ở lại đây " Hạ Lan gần như hét lên , cô không thể chịu đựng thêm được nữa sao có thể vô lý như vậy . Cô nhìn sang phía An Lạc
khuôn mặy thản nhiên đó khiến cô càng đau lòng sao chị ấy không nói gì , sao lại chịu đựng như vậy , cô không thể hiểu nổi
" Chuyện này anh đã quyết định rồi " Trạch Uy nhìn sự ngang bườm cô chút không vui dù sao anh cũng là chủ nhân ở đây anh .
Hạ Lan nhìn anh đôi mắt đỏ ửng anh đang dùng
giọng ông chủ để nói chuyện với em gái mình sao . Hạ Lan tháo tạp dề trên người vất xuống đất bước về phía cửa cô không muốn ở đây với người vô lý như anh . Cô biết anh máu lạnh cô chấp nhận được nhưng không ai vì vậy anh bắt tất cả mọi người đều phải chấp nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-em-da-den-luc-anh-o-dinh-cao/1957583/chuong-19.html