Trạch Uy không quan tâm cô đã ăn chưa lập tức bế cô mang về phòng vất cô lên giường.
An Lạc nhìn anh chút sợ hãi lùi về phía sau nhưng chả được mấy mét bị anh cằm chân giữa lại kéo ngược trở lại
" Nhất định là tôi đã chiều em quá rồi đúng không ?" Trạch Uy bóp lấy chiếc cằm xinh đẹp
" Em ....." An Lạc sợ hãi cả người rung lên cô chưa từng thấy anh đáng sợ như vậy
Trạch Uy rút thắt lưng trói lấy hai tay cô đẩy cô ngã trên giường
" Tôi cảnh báo em có thể giở trò nhưng không được làm tổn hại bản thân mình, em là của tôi rõ chưa"
An Lạc liền ngoan ngoãn gật đầu . Trạch Uy hôn nhẹ lên trán cô vẫn còn hơi nóng , anh hít một hơi dài để bản thân trở lên bình tĩnh lại. Tháo tay cô An Lạc liền ôm lấy cổ anh tiến đến hôn môi anh . Trạch Uy ôm lấy cơ thể cô không ngừng vuốt ve
" Ông xã em đang ốm mà "
" Em đáng đời lắm . Sau này mà còn dàm làm vậy anh tha cho em rõ chưa "
An Lạc mỉm cười úp vào người anh
Sáng hôm sau , vì vẫn mệt cô tiễn anh đi làm liền về phòng ngủ lúc đi qua phòng Liễu Vân Nguyệt bên trong vọng ra tiếng nói
" Ruốc cuộc bà muốn tôi làm thế nào mới buôn tha tôi , anh vốn di không ở nhà sáng đi tối về thời gian nhìn mặt không có hơn nữa hai người quẫn nhau sam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-em-da-den-luc-anh-o-dinh-cao/1957573/chuong-24.html