An Lạc nhìn bầu trời đang đổi màu cũng đến lúc phải về rồi nhưng về đâu mới được bản thân cô lang thang một vài chốn cũ khi đến bãi đất hoang rồi đi về bến xe phải nửa đêm mới trở về thành phố bắt một chiếc taxi trở về biệt thự . Bên trong biệt thự chỉ có Dì Chu vừa thấy cô liền vui mừng
" Phu Nhân cô đi đâu vậy , Lão Gia tìm cô khắp nơi "
An Lạc nhìn bà tìm cô tìm cô làm gì không phải muốn tìm cô để đòi công bằng cho tình nhân của anh sao.
Trạch Uy từ ngoài trở về lên phòng thấy An Lạc đã ngủ say trên giường bản thân mời an tâm đi đến ngồi bên cạnh giường vuốt mài tóc cô . Trạch Uy nhẹ nhàng lấy chiếc áo cô cằm trong tay vừa rút ra một nửa An Lạc bỗng nhiên mở mắt
" An Lạc "
An Lạc nhìn anh kéo lại chiếc áo vào lòng mình xoay lưng về phía anh không thèm quan tâm
" Bà xã " Trạch Uy kéo cô ngồi vào lòng mình An Lạc không chống cử cũng không ngả vào lòng anh " Còn giận sao "
Trạch Uy úp đầu vào cổ cô hít hương thơng nhẹ trên người cô bầu không khí trở lên im lặng anh kéo cô gần mình hơn chút nữa vẫn không cảm thấy hơi ấm
An Lạc lặng im nhìn ra bên ngoài cô không biết phải làm sao nữa cô thấy mệt mỏi lắm muốn ngả vào người anh nhưng lại sợ ,từ khi sinh ra chưa từng có ai yêu thương cô có nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-em-da-den-luc-anh-o-dinh-cao/1957542/chuong-39.html