Đèn phẫu thuật vừa tắt Hạ Lan và Mạc Đông chạy đến vị bác sĩ đã ngoài năm tuổi bước ra nhìn họ lắc đầu
" Xin lỗi chúng tôi không giữa được đừa bé "Lý Thành thở dài " vết thương rất sâu ảnh hưởng đến tử cung chỉ sợ sau này khó có thể mang thai lại "
" Không thể nào sao có thể mang thai được chứ rõ rằng chị ấy và anh hai còn chưa " Hạ Lan quay sang nhìn TrạchUy vẫn ngồi bất động trên ghế
" Bệnh nhân thực sự đã có thai 3 tháng "
"Không lẽ chị ấy " Trong đầu Hạ Lan có ý nghĩ đen tối
Lúc này Lý Trung Hải hớt hải chạy tới " Cha sao rồi đừa bé " anh nắm lấy vạt áo bác sĩ thở hổn hển
Lý Thành nhìn con trai rồi lắc đầu , khuôn mặt Lý Trung Hải trở lên thẫn thờ
" Có phải cậu lên nói gì tôi không ? " Trạch Uy đừng dậy nhìn Lý Trung Hải
" Ba tháng trước chị ấy đến tìm em nói muốn thụ tinh con của anh "
" Thụ tinh của tôi ở đâu ra "
" Là trước khi thắt ống có làm xét nghiệm giữa lại "
" Tại sao mang \*\*\*\* \*\*\*\*\* tôi cho người khác " Trạch Uy hét lên
" Chị ấy không phải người khác chị ấy là vợ anh , muốn có con với anh có gì sai " Lý Trung Hải không yếu thế hét lên với anh
"Ahhhhhhhhh" Trạch Uy hét tiếng hất đổ mỏi thứ trong tầm mắt
Đúng vậy cô đâu phải người ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-em-da-den-luc-anh-o-dinh-cao/1957537/chuong-42.html