Nhìn khuôn mặt như sắp khóc đến nơi của Kiều Tiểu Ân, Tề Tuấn đã dự đoán được nhưng vẫn có chút mắc cười, còn chưa kịp nói gì cô ấy đã giựt lấy chăn bông của anh trèo lên giường cuộn tròn lại.
“Tiểu Ân!”-giọng anh khẽ khàng gọi làm cho ai đó giật bắn người, rút sâu hơn vào trong chăn, nhưng nó làm cô càng bối rối hơn khi xung quanh toàn là mùi hương của anh.
Chậm chạp hé đầu ra, Kiều Tiểu Ân lắp bắp giải thích: “Lúc nãy... chỉ là sự cố thôi, anh quên hết đi...”
Tề Tuấn chớp nhẹ mắt tiếp thu, bàn tay nắm lấy mép chăn trên giường giật mạnh kéo ra, lập tức cơ thể cuộn tròn của Kiều Tiểu Ân hoàn toàn phơi bày ra trước mắt anh. Hành động đường đột làm cho cô kinh ngạc đến không thốt được nên lời, hai mắt mở to lên nhìn anh đắm đuối.
Tề Tuấn chồm người tới gần hơn nhưng không có ý định leo lên giường, bàn tay to lớn vươn ra túm lấy gáy không cho cô có cơ hội né tránh quay sang nơi khác, đôi mắt đen sâu thẳm như mặt hồ không đáy xoáy thẳng vào đôi mắt nai to tròn, giọng anh vẫn đều đều thốt: “Môi chạm môi người ta đều bảo là hôn. Sự cố gì mà lại trùng hợp như vậy?”
Kiều Tiểu Ân suýt cắn luôn lưỡi, nói như anh khác nào cô cố ý giở trò dụ dỗ anh, thật không phải...
“Có đau không?”
“Dạ?”
Anh di chuyển ngón trỏ miết nhẹ lên vành môi của cô, vừa rồi bị ngã trúng không chỉ anh, môi cô cũng bị va trúng răng có chút xướt, làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-em-da-buoc-vao-the-gioi-cua-anh/27007/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.