Đặt chân đến khách sạn Sala, Kiều Tiểu Ân suýt há hốc mồm khi nhìn Tề Tuấn trở lại với mỗi chiếc chìa khóa trên tay, hai mắt chớp chớp liên tục nhìn anh chăm chăm: “Không phải là hai phòng sao anh? Khách sạn lớn như thế lại hết phòng sao ạ?”
Tề Tuấn nắm lấy cánh tay Kiều Tiểu Ân kéo đi, trầm giọng giải thích trên đường đưa cả hai về phòng của họ: “Chúng ta là đang đi công tác, thuê nhiều phòng làm gì.”
“Nhưng là... Chỉ có em và anh...”
Tề Tuấn khựng lại, anh nheo mắt nhìn sang người đang bước song song với mình: “Em sợ tôi sẽ làm gì em à?”
Kiều Tiểu Ân lắc mạnh đầu, lời nói ra không kịp suy nghĩ, đến khi hối hận chỉ muốn cắt đứt lưỡi của mình, cô lại ăn nói lung tung rồi: “Là em sợ sẽ làm gì anh đó.”
Khóe môi mỏng khẽ cong lên một đường để lộ má lúm đồng tiền điển trai, Tề Tuấn chuyển sang chủ đề khác như chưa từng nghe cô vừa nói gì, tiếp tục giải thích rõ hơn: “Hai người ở chung tiết kiệm được chi phí, dễ trao đổi trong công việc. Đặc biệt ngài Zae này là một người rất lãng mạn, tôi đã kỹ lưỡng chọn ra khách sạn này vì ông ta, nếu cần tôi và em sẽ đóng giả làm người yêu của nhau để tạo thiện cảm cho khách hàng.”
“Sếp à, anh có chơi lớn quá không vậy. Lừa gạt khách hàng là không tốt đâu.”-Kiều Tiểu Ân bị lời nói của Tề Tuấn làm sững sờ, “người yêu” luôn cơ, quá sốc đi thôi. Nhưng nói gì thì hành động qua mặt đối tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-em-da-buoc-vao-the-gioi-cua-anh/27004/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.