Tề Tuấn nâng bàn tay được thoa thuốc của Kiều Tiểu Ân lên, cẩn thận thổi nhẹ, đôi mắt sâu thẳm tựa mặt hồ xoáy thẳng vào đôi mắt nai trong sáng của cô, anh khẽ khàng nói: “Không thể dừng lại, vì trái tim anh đã bị em cướp mất rồi.”
Kiều Tiểu Ân ngỡ ngàng, khóe môi định nói gì đó nhưng khi Tề Tuấn rướn người qua cơ thể hoàn toàn bất động, đôi môi cô dính chặt vào nhau không nói nổi nên lời và có xu hướng hơi chu lên, chờ đợi nụ hôn từ anh.
Tề Tuấn khẽ cười nhìn mi mắt khép lại của Tiểu Ân, bàn tay lấy dây an toàn đeo cho cô, anh theo thói quen búng nhẹ tay vào trán Kiều Tiểu Ân: “Em mơ mộng gì đó? Nãy giờ tâm trạng để đâu không thắt dây an toàn vào.”
Kiều Tiểu Ân nhanh chóng mở to mắt ra, dường như sự xấu hổ trước mặt anh dần đã mất đi theo những lần anh trêu chọc cô, có chăng giờ đây chỉ là sự giận dỗi thôi.
Đôi mắt sắc lạnh lườm anh như muốn phóng băng, Kiều Tiểu Ân nhớ tới vụ anh lo cho cô Cao Cẩm Tú kia bỏ mặc mình lòng càng thêm uất hận, quay mặt đi không thèm nhìn anh nữa: “Mau về nhà thôi, em mệt rồi.”
Tề Tuấn nén cười hỏi: “Em đã ăn gì chưa, chúng ta ăn gì đó rồi hãy về?”
“Không muốn ăn, anh về nhà ăn cơm mẹ anh nấu đi!”
Lời nào của Kiều Tiểu Ân thốt ra đều mang theo cục tức to đùng, cô hướng mắt nhìn ra cửa kính ý muốn kết thúc cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-em-da-buoc-vao-the-gioi-cua-anh/1982468/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.