Vậy là giữa nó và hắn đã rút ngắn được khoảng cách.Ngày qua ngày hắn với nó đi chung,ăn chung… cả trường ai cũng biết cả.Cái điều đó làm làm cho ả vô cùng tức giận và thêm ghét nó.Ả. tìm ra một kế hoạch vô cùng hoàn hảo (hèn hạ đúng hơn) để làm cho hắn trở về bên ả.Giờ ra chơi ả đến tìm hắn lúc đó không có mặt của nó.Đến bàn hắn ả nói:
-Anh Phong,em có chuyện muốn nói với anh!
-Cô còn chuyện gì sao?chúng ta đã chia tay rồi cô còn muốn gì nữa chứ?
-Mọi chuyện không phải như anh nghĩ đâu?_ả thanh minh
-Vậy sao?nói dối trắng trợn thế không biết xấu hổ à?_hắn nói một cách mai mĩa
-Anh...thôi được anh theo em,em sẽ nói tất cả sự thật cho anh nghe_hắn không nói gì lặng lẽ bước theo ả,thấy thế ả vô cùng mừng rở.Đến sau trường hắn dựa lưng vào thân cây hai tay đút vào túi quần,mắt nhắm hờ:
-Cô có thể nói!_hắn nói bằng giọng băng Nam Cực.
-Thật ra thì em chia tay với anh đó chĩ là cái cớ thôi,còn cái cãnh anh thấy người đó chính là anh họ của em.
-Đúng như vậy sao?
-Đúng!năm đó em biết mình bị mắt căn bệng ung thư máu thì em sợ mình không thể vượt qua nổi nên em mới làm như thế để không làm liên luỵ anh_ả vừa nói nước mắt vừa tràng ra một cách đau khổ(giả tạo quá má ơi,nước mắt cá sấu con này nói láo hay ghê có triển vọng làm diễn viên).
-Sự thật chứ!!_hắn ngạc nhiên và hắn thấy có chút vui vui hắn nghĩ ả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-dinh-menh-da-dua-em-den-ben-anh/3207915/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.