" Tuyết Dung, cậu ổn chứ ??? " Lăng Tịnh Hà chạy đuổi theo Tuyết Dung lên sân thượng của bệnh viện, vẻ mặt lo lắng hỏi.
" Tớ không sao. Tịnh Hà à, tớ thật sự không thể hiểu nổi Lệ Nhi nữarồi. Rõ ràng cái tên Lý Văn Kiệt đó không có chỗ nào tốt, chẳng qua làmiệng lưỡi ngọt một chút mà thôi. Lệ Nhi rõ ràng cũng biết chuyện này,thì tại sao cô ấy lại cứ yêu hắn đến như vậy??? Thậm chí thiếu hắn thìsống không nổi nữa chứ. " Tuyết Dung đau lòng hỏi.
" Tuyết Dung, vấn đề thì cho dù là chúng ta có hiểu cũng không được,quan trọng là Lệ Nhi hiểu mới được. Nam nhân trên đời này có rất nhiều,nam nhân tốt cũng không thiếu, nhưng số phận lại cứ thích trêu người, để cho Lệ Nhi yêu Lý Văn Kiệt. Đây là số kiếp của cô ấy, kể từ khi Lý VănKiệt cùng Lệ Nhi chia tay, tớ và hai bác ngày nào cũng an ủi cô ấy, làmmọi cách để cô ấy không nghĩ đến chuyện đau lòng này. Tớ cứ nghĩ là côấy sẽ vượt qua được chuyện này và bắt đầu một cuộc sống mới, nào ngờ côấy lại..... Bây giờ chỉ hy vọng một cái tát vừa rồi, cộng thêm một trậnmắng liên tục của cậu, có thể làm thức tỉnh được Lệ Nhi. Nếu không thìtớ cũng hết cách rồi. " Lăng Tịnh Hà thở dài hy vọng.
Tuyết Dung quay sang nhìn Tịnh Hà, nhưng không mở miệng nói gì. Cảhai đều hiểu rõ, những gì họ có thể làm đều đã làm hết rồi. Nếu như bảnthân Tần Lệ Nhi còn không chịu thức tỉnh, thì họ cùng đành bó tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-dinh-menh-da-de-anh-gap-duoc-em/52718/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.