Biên tập và chỉnh sửa: Bún Chả
Tạ Tử Thanh lắc đầu cười cười, đầu óc thế này, chẳng trách lại là kẻ về chầu ông bà đầu tiên.
“Em thí sinh này.” Ánh mắt giám thị nhìn Mark triệt để lạnh xuống, “Các em đã quyết định giải quyết riêng với nhau, hãy mau lên, đừng làm lỡ thời gian thi của những người khác.”
Sắc mặt Mark lúc trắng lúc xanh, cuối cùng đành quay người cút vội khỏi lớp học. Levi nhìn về phía cậu ta rời đi, cắn cắn môi dưới, không theo sau.
Tạ Tử Thanh phát ra tiếng cười khe khẽ như có như không, tư thái nhàn nhã bước ra khỏi phòng.
Levi đứng tại chỗ cúi thấp đầu, tỉ mỉ quan sát sẽ thấy, cả người cậu ta không rõ run lên.
Tạ Tử Thanh!
Cậu ta đọc thầm trong lòng, dường như muốn nhai nát cái tên này.
Trên thao trường có một lớp học đang huấn luyện, vốn bọn họ cũng không chú ý tới hai người mới đến, cho đến khi ——
“Cởi ra.” Tạ Tử Thanh nhìn Mark vẫn còn đang đứng bất động, nhíu nhíu mày, “Còn cần tôi gọi người tới giúp nữa sao?”
Mắt Mark bốc lên lửa giận, “Mày đừng có mà quá đáng!”
Tạ Tử Thanh vẫn như trước, giọng điệu không nhanh không chậm, “Sỉ nhục, chửi bới người khác, không thực hiện điều kiện hoà giải riêng, cậu thấy cậu có thể ngồi xổm ở đó bao lâu nữa?”
“Tao..” Mark liếc nhìn đám người xa xa, mặt đỏ bừng như sắp chảy ra máu, cậu ta nhắm mắt rồi lại mở ra, trong mắt đầy kiên quyết, “Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-ban-cung-phong-tha-chet/3185352/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.