Biên tập: Bún Chả.
Chỉnh sửa: Lychee.
“Chuẩn tướng Angusgail, đã phát hiện vị trí tàu không gian ở phía trước.”
“Mọi người cứ tiếp tục đi theo, tôi tự mình đi.”
“Bị phát hiện.” Asa liếc mắt nhìn màn hình, lười biếng nói.
Pery ấn mấy cái nút dưới tay, tàu không gian tiếp tục tăng tốc, hắn nhíu nhíu mày hỏi: “Levi đâu?”
Asa nói: “Không biết.”
Levi bị Perry hỏi tới, lúc này đang cứng đờ người đứng trong phòng Tạ Tử Thanh.
“Sao mày lại có súng?” Sắc mặt Levi khó nhìn: “Perry đưa cho mày?”
Tạ Tử Thanh dí súng lên đầu hắn, giọng điệu rất ngạc nhiên: “Sao mày lại nghĩ thế?”
Khẩu súng này là Thẩm Khâm Nhạc đặc biệt làm riêng cho anh. Trước mắt thì phần lớn máy móc đều không quét được nó.
“Perry không phải người bên các người sao? Nếu như không phải cậu ta, tao đã không lên tàu của bọn mày.”
Levi nghẹn họng: “Đừng tưởng vậy mà mày có thể trốn, trên tàu không chỉ có một mình tao.”
“Tao trước nay vẫn chưa nghĩ đến việc chạy trốn,” Tạ Tử Thanh cong khoé môi: “Tao chỉ cần giết mày là được. Năm đó mày làm những chuyện kia, nếu như không phải là phạm pháp giết người, mày cho rằng mày có thể sống đến bây giờ?”
Levi đột nhiên nở nụ cười, giống như đã nắm được nhược điểm của anh: “Bộ dạng trước đây của mày quả nhiên đều là nguỵ trang mà thành, bọn họ đều bị mày lừa.”
Tạ Tử Thanh nói: “Đôi với loại người như mày, cũng không cần nhân từ.”
“Mày…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-ban-cung-phong-tha-chet/3185303/quyen-2-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.